Từ câu chuyện này, mong cho người đọc sẽ tìm thấy hạnh phúc với nghề của mình.

Khom mình trong một góc nhỏ sân vận động đang phân loại rác là một tình yêu đẹp với mình, với nghề, vợ chồng bác đã làm công việc vệ sinh tại DHSP HN thấm thoát 20-30 năm rồi (Xin lỗi, vì sau câu chuyện với 2 bác, mình cũng đã quên mất một số thông tin cụ thể).

Hạnh phúc với nghề ve chai

Đang nói chuyện, thi thoảng bác gái lại nhìn vào sân rồi đá qua chủ đề: “Nắng nôi thế này mà mấy đứa con gái cứ đá bóng ngoài đấy, khổ thân ra”. Đấy là trận cầu của 2 đội bóng nữ từ Cao đẳng FPT Polytechnic và Đại học Ngoại Thương.

Bên này thì 2 đội đỏ và xanh của các ông tướng đang tranh nhau giải FPT Champions League 2023, bác đoán: “Chắc chỉ đá nốt trận này là hết thôi, nắng lắm rồi, chắc không ai đá nữa đâu.” Lúc ấy cũng đã khoảng 10h sáng rồi, nắng vàng con mắt. Nào có ngờ, ngay sau đó còn một trận chung kết nghẹt thở, kéo dài tới tận giữa trưa. Vậy là 2 bác lại phải lui lại giờ nghỉ của mình, bởi công việc của 2 vợ chồng là dọn dẹp, phân loại vỏ chai và vệ sinh sân vận động sau mỗi trận đấu. Hôm nay quả là một ngày lao động cực nhọc!

Quả thực, tình yêu và trách nhiệm thì chẳng phân biệt nghề nào. Mấy chục năm cơ cực hằn lên chiếc lưng còng, nhưng trong cuộc trò chuyện với một người lạ như mình thì chỉ toàn thấy những lời yêu thương, tích cực, và tự hào. Bác gái khoe vừa mới hôm trước được một tiến sỹ của trường chụp hình kỷ niệm. Trước đó vài hôm, cũng lại có một trưởng khoa tri ân: “Nhờ có 2 bác mà trường SPHN luôn xanh sạch”. Với 2 bác, hạnh phúc chỉ đơn giản là vậy. Ấy vậy mà hôm trước mình nghe được câu chuyện có cậu nhân viên thử việc chỉ vì phải nhận thêm một chút việc mà làm mình làm mẩy vì “lương 8 triệu em chỉ làm thế thôi!”

Hanoi, 2023-05-21

 

Bài viết nổi bậtXem thêm

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

DMCA.com Protection Status