Lâu lắm mới update vụ leo núi bởi 2 năm dịch vừa rồi mình chẳng leo đâu cả. Thế nên đợt trekking Lảo Thần cuối tuần qua đem đến cho mình những trải nghiệm cứ như là lần đầu vậy.
Nên duyên với Lảo Thẩn
Chuyến này là câu trả lời của mình cho mấy đồng nghiệp cứ suốt ngày văng vẳng bên tai cái nhiệm vụ cho họ lên núi vì biết mình cũng ham mê cái bộ môn này. Đề bài đặt ra là tìm một cung leo “dưỡng sinh” để ai cũng tham gia được. Vậy là mình nghĩ ngay tới Cửa Tử- Thái Nguyên. Tuy nhiên, các ông các bà lại sợ vắt nên cứ thế mình hoãn lịch từ mùa hè tới tận lập đông.
Bỗng cũng tình cờ lão Nam Neo, một kẻ chuyên dẫn tour ới mình, rủ mình trekking Lảo Thẩn. Thế là tiện quá, mình hỏi liệu Lảo Thẩn có dành cho người mới được không? Thì lão quả quyết “M cứ rủ đồng nghiệp vào hết đây, anh sẽ vẽ ra cung đường dưỡng sinh cho chúng m!” Thế là mình mới phấn khích quá mà add thêm mấy vị đồng nghiệp vào. Lại còn câu kéo được mấy đồng nghiệp bên công ty khác cùng tập đoàn nữa chứ!
Vậy là chốt đi Lảo Thẩn 2 ngày 1 đêm cho đoàn 9 người, thuê 2 porter chính chăm lo bếp núc và 2 porter phụ gùi đồ (1tr2x2 + 600×2).
Khởi hành từ Hà Nội tới điểm trekking Lảo Thẩn
Chuyến xe vào lúc cận 12h đêm của nhà xe Hai Son Van Son đưa bọn mình tới điểm đến bến đỗ Sapa vào khoảng 5h sáng. Bọn mình quốc bộ mang hành lý qua Phở Minh gần đó… Vệ sinh nhanh chóng, thu dọn đồ đạc để gửi lại đây, rồi nhâm nhi bát phở, chén trà chờ trời sáng.
Phở Minh đón trời sáng
Tiện lúc mọi người còn đang rục rịch đồ đạc, mình dạo quanh Phở Minh, quan sát được nhiều góc ảnh hay. Không gian Phở Minh có chút chất cổ điển pha lẫn sắc Tây Bắc với gỗ, tranh ảnh bài trí nhiều nhưng không quá lạm dụng. Bây giờ nếu nhớ về Phở Minh, thì mình sẽ liên tưởng ngay tới 2 màu vàng và xanh lá. Vàng của tường của gỗ. Xanh từ những khung cửa, những tiểu cảnh nơi ban công.
Mình bưng lên bát phở gà thơm nồng, ăn ngấu ăn nghiến cho hết nước hết cái mới thôi.
Không thưởng thức phở bò như những người khác nhưng nom cũng uy tín lắm vì chính mắt mình thấy qua khung cửa sổ chị chủ quán vớt tấm thịt bò tái to tướng thẫm màu ra từ nồi nước dùng để thái. Khói bay nghi ngút nhìn mà mê, ước gì được đổi vai với chị chỉ quán để được hớp từng hương vị ấy, không để nó bay đi trong lãng phí, rồi tiện tay ăn vụng một miếng. Chẹp!
Chuẩn bị đồ đạc và lên đường tới điểm trekking Lảo Thẩn
Chill bên ban công nhìn ra phố mưa Sapa xong rồi thì mấy đứa được quay trở lại với thực tại: Sắp xếp hành lý cho vừa đủ để lên đường. Vì đoàn có nhiều beginner nên lão Neo chuẩn bị cho mỗi đứa 1 bình nước và 1 gậy trekking.
Mình đem theo 1 bộ quần áo, 2 đôi tất lên núi, 1 túi 2 camera + 2 ống kính, và 1 sạc điện thoại.
Gần 7h thì xe tới đón đoàn, di chuyển tới điểm trekking Lảo Thẩn tại huyện Y Tý, Lào Cai.
Đường từ Thị trấn Sapa tới điểm trekking núi Lảo Thẩn
Để di chuyển từ thị trấn Sapa tới Lảo Thẩn thì mất khoảng 3 giờ đồng hồ với ôtô. Mọi người có thể cân nhắc thuê xe máy đi nếu muốn trải nghiệm những cung đường đèo khá đẹp ở đây. Đường nhìn chung dễ đi nhưng cũng có một vài đoạn đường xấu nhiều ổ gà, đi vào trời mưa sẽ nhọc.
Giữa đường, xe có ghé qua chợ Mường Hum – Bát Xát – Lào Cai để sắm sửa đồ leo núi hoặc ăn đệm thêm vào bữa sáng.
Bữa đó bọn mình bị chậm hành trình khoảng 1 giờ đồng hồ do sự cố xe bị xịt lốp, anh tài xế phải gọi đồng nghiệp ra hỗ trợ thay bánh thì mới lại tiếp tục hành trình.

Bước ra ngoài xe lạnh ghê, bởi hôm đó trời cũng lất phất mưa phùn.
Bắt đầu hành trình
Đón tụi mình ở điểm khởi đầu hành trình là anh chị Sùng + Sáo và 3 porter hỗ trợ vác đồ lên lán. Bọn mình phân phát nước, gậy, và áo mưa để bắt đầu hành trình.
Khoan! Chụp ảnh check-in cái đã!
Hành trình trekking Lảo Thẩn
Cung đường chính để trekking Lảo Thẩn dài khoảng 9km, nhưng bọn mình lựa cung đường ít người đi hơn, và nó dài hơn khoảng 2km. Khởi hành vào lúc 12h45, bọn mình đi qua nhiều đoạn đường mòn xuyên rừng, thích thú ngắm nhìn thảm thực vật đa sắc màu nơi đây.
Đi vào một ngày mưa nên không tránh khỏi trơn trượt, mấy đứa cứ nhắc nhau đi thật vững. Chỗ nào dốc, hay có suối chảy ngang thì lại dìu nhau qua. Những lúc như vậy sẽ thấy việc lựa chọn một đôi giày leo núi là cần thiết đến nhường nào. Đoàn mình có đứa em mang giày thường đi leo khổ sở đến khốn đốn, cũng may là bằng sự nỗ lực, em cũng đã vượt qua.
Đi được 1 km thì đoàn dừng chân tại một chiếc lán nhỏ trên 1 con đồi trọc, mở đồ chuẩn bị bữa trưa với cơm lam, bánh chưng, dò, cùng những món tráng miệng là dưa chuột và táo.
Chiếc lán dựng bằng những thân gỗ, chỉ có mái, chứ không có các tấm gỗ lợp xung quanh, và có bếp lửa tàn ở một góc nhà nên chỉ phù hợp để tá túc, dừng chân chứ không thể ở lại qua đêm vì ở đây sẽ rất lạnh.
Tiếp tục hành trình là cả một chặng đường dài phía trước. Khi còn ở độ cao tầm trung, mà thi thoảng lại bắt gặp những người dân đi làm về thì chúng mình đi qua những vùng đất có vương những màu trắng phía trên bề mặt, có lẽ đó là màu của đá vôi phai ra chăng?
Càng lên cao, chúng mình càng gặp khó trên mỗi bước chân vì mưa vẫn nặng hạt, mà đường thì dốc và lầy. Ai cũng có đôi lần trượt chân, phải dùng tay để chống cho khỏi ngã.
Cứ thế bước và bước, qua dốc cao này, xuống những đoạn đường lầy lội khác, cứ thế mà đi.
Được cái, leo núi mùa đông vừa tránh được vắt bám, vừa không hao nước, cả chặng, mình chỉ uống có vài hụm cho đỡ khô miệng. Xuống núi mà bình nước vẫn còn nhiều.

Lảo Thẩn không dốc liên hồi như Pù Luông, không thẳng đứng như Fansipan, hay những đoạn cheo leo như Tà Xùa mình từng leo, nên lão Nam Neo bảo đây là cung dưỡng sinh kể cũng phải, bởi đoạn dốc, mà mất sức nhất cũng chỉ là đoạn gần lên tới đỉnh mà thôi. Có điều, do khởi hành muộn hơn dự kiến, cùng với việc trời mưa mù cả ngày nên chẳng có mấy cảnh đẹp để chụp choẹt, đồng thời phải tối um thì mình mới lên tới lán.
Cụ thể, vào khoảng 5h chiều, trời bắt đầu tối đi rõ rệt, gió thì bắt đầu nổi lên, đôi bàn tay không đeo găng, hở ra mà lạnh căm. Cứ cắm đầu mà bước đều để cơ thể được ấm, mệt cũng phải quên đi vì nghỉ thì cơ thể lại lạnh lắm!
Từ đoạn đi qua mỏm đá sống ảo là gió rít, cuộn vào những khoang của chiếc gậy trekking, thành tiếng. Ai yếu bóng vía chắc sợ chết khiếp. Khi ấy cũng đã là khoảng 6h tối rồi, chỉ còn trông cậy vào đèn pin của chị Sáo porter, còn mình và 2 bạn đồng hành khác ríu rít nối đuôi kẻo bước hụt. Đây đúng chất rồng rắn lên mây bởi nhìn sang trái đang là một biển mây trắng tinh ôm lấy những hòn núi đen xì không còn rõ hình dạng.
>>> Cùng khám phá: Hành trình Trekking Tà Xùa: Mỏm đá đầu rùa, Sống Khủng Long, Rừng Trúc,...
Thi thoảng mấy đứa lại hỏi chị Sáo là còn khoảng bao lâu thì tới lán, chị trả lời mấy hồi đều “30 phút nữa”. Thế mà cứ bước mãi vẫn chưa tới. Sau cùng thì cũng tới, lúc ấy đã 7h kém, các đoàn khác đã sẵn đồ ăn và đánh chén cả rồi, thậm chí có bên đã chuẩn bị đi nghỉ ngơi.
Chui vào bếp lửa cho đỡ lạnh nhân lúc đợi vài người chốt đoàn về, cũng là đợi anh chị porter chuẩn bị cơm, mà mình hơ cái mũ ướt mãi không thể khô, công nhận hôm nay đi dầm mưa quá nhiều!
Trên này lạnh lắm nên mấy lời thề lên đây phải tắm cho thật sạch mới ngủ được đều bị lãng quên mà thôi. Nước vòi lái từ suối về lạnh toát đến điếng người nên ai nấy cũng chỉ dám vệ sinh nhanh gọn rồi chui vào bếp hoặc vào lán cho ấm.
Bữa tối được anh chị porter chuẩn bị đâu vào đó. Chúng mình chỉ phụ đôi chút việc, và rồi cả đoàn ngồi thành vòng được 2 nồi lẩu.
Đánh chén, hát hò xong thì cũng đã hơn 9h, mọi người nhỏ giọng, dọn dẹp để cả lán đi ngủ, sớm mai còn khởi hành lên đỉnh.
Đường lên đỉnh núi Lảo Thẩn
Phải dậy sớm và lồm cồm ra khỏi lán để đón những con gió lạnh buốt không hề dễ chịu, nhưng cứ leo sẽ thấy cơ thể được điều hoà, rồi từ lạnh, thân thể sẽ thấy nóng lên. Đoạn từ lán lên tới đỉnh có lẽ chỉ rơi vào khoảng 1km nhưng dốc vô cùng. Đường thì lầy, nên cũng khá mất sức. Được cái, càng leo lên thì sương mù càng tan, thi thoảng lại thấy lộ ra những mảng trời xanh để ta lấy đó làm niềm an ủi.
Đỉnh Lảo Thẩn rộng, có cái cổng dựng lên bằng gỗ khá lớn và đẹp. Nếu lên vào một ngày quang mây, chắc chắn đây là nơi chụp hình check-in lý tưởng cho mọi người bởi từ trong nhìn ra chiếc cổng thoai thoải xuống sườn núi, cảm giác như ta đang bước xuống từ nơi thiên đường.
Check-in một ngày lắm gió và sương, lão Nam Neo có đem thêm chiếc đèn nhỏ, thật đúng cho khung cảnh này, vậy là mình và mọi người chụp vài tấm check-in với mốc chóp Lảo Thẩn.
Xong xuôi công việc Check-in, cả đoàn thong dong bước xuống lán ăn sáng. Thời tiết ngày một đẹp nên mấy đứa cứ đi 1 đoạn là lại dừng mà chụp hình phục hồi nhân phẩm. Chà, nếu như ngày đầu thời tiết tệ ra sao thì đây chính là lúc chúng ta được đền đáp.
>>> Có thể bạn sẽ thích: Những góc ảnh Fansipan qua con mắt người leo núi
Đi xuống, mình tách đoàn, đi cùng 2 người nữa nên cứ phi thẳng, vèo vèo là xuống. Có lẽ chỉ mất khoảng 3-4h là tới nơi. Đoạn cuối, thong dong nên cũng chụp được vài điều hay ho. Ví như cảnh một gia đình ở chân núi với cô vợ đem quần áo ra trước hiên nhà may vá còn anh chồng xây nhà mới phía sau, hay những em bé vui tươi thích người lạ nhưng ngại không dám chụp hình hay trò chuyện.
Xuống sớm, mình dừng lại tại một nhà dân ngồi sưởi nắng, cũng lại gặp cảnh tượng tình tứ của 2 ông bà cụ. 2 ông bà trò chuyện tình cảm. Ông đưa chai nước ngọt, bà không uống nên ông lại bóc sữa Fami mời bà uống. Tay đan tay, ánh mắt chìu mến trao nhau như cặp tình nhân trẻ vậy.
Về Sapa tắm lá thuốc Dao đỏ Sapa, ăn tối Lợn Mẹt Dũng Long, và rong ruổi phố phường
Ăn nhanh bữa trưa, cả đoàn mất thêm 3 giờ ngồi xe để về Sapa. Hướng mình ra cửa sổ, cứ hết con đèo này qua đèo khác mà mình chẳng thấy chán. Ôi cảnh đẹp Lào Cai!
Bọn mình tắm lá thuốc Dao đỏ Sapa trước khi ăn tối tại Lợn Mẹt Dũng Long. Vì tắm lá Dao khi bụng đói nên khá say. Bạn nào đi leo núi thì nên chú ý tới điều này. Nhiều người thậm chí còn không tắm được lá Dao vì không hợp, dễ say thuốc.
Tối đó, team lai rai Sapa và uống cafe Cộng trước khi lên xe về Hà Nội.
Kết thúc chuyến trekking Lảo Thẩn
Kết thúc chuyến đi vào 4h30 khi xe đáp điểm dừng chân tại Nguyễn Hoàng, mình bội thu với bao ảnh đẹp. Một chuyến Trekking Lảo Thẩn khởi động lại thú vui leo núi. Hẹn sẽ trở lại với những ngọn núi khác nữa.
Một vài hình ảnh khác trong chuyến đi:

Bài viết nổi bậtXem thêm
Nhiếp ảnh
Tác dụng của việc chọn khung hình khi chụp ảnh là gì? Người mới nên chọn chụp ngang, dọc, hay vuông?
Tiện tối nay có một bạn đăng ảnh trong nhóm ảnh của tôi và mong muốn góp ý, tôi viết lại bài này để chia sẻ với mọi người về [...]
Th2
Du lịch Ngẫm Nhật ký
Về những cây cầu nuôi ký ức tuổi thơ
Một ngày đông lạnh như cắt, mình lái xe ra khu đồng vốn chẳng còn mấy điều đáng để thăm thú bởi vụ mùa đã qua, nay chỉ còn những [...]
Th12
Nhiếp ảnh
Quy tắc/Bố cục một phần ba: Lý do vì sao bạn cần thay đổi thói quen chụp ảnh
Mình tin rằng nếu bây giờ mình đưa bạn chiếc điện thoại và nhờ chụp hộ một tấm hình, dòng điện đầu tiên xoẹt qua đầu bạn sẽ là làm [...]
2 Comments
Th1
Nhiếp ảnh
3 lý do tôi thích chụp ảnh đen trắng và lưu ý khi chụp đen trắng
Có nhiều lý do tôi thích chụp ảnh đen trắng, hoặc chuyển về hệ đen trắng khi hậu kỳ màu. 3 lý do tôi thích chụp ảnh đen trắng Một [...]
Th3
Ngẫm Nhiếp ảnh
Vì sao ảnh xấu? Làm sao để ảnh đẹp?
Để trả lời câu hỏi vì sao ảnh xấu trong bài này, tôi sẽ tiếp cận nó theo hướng tâm lý người xem nhiều hơn là kỹ thuật. Tuần trước, [...]
Th7
Ngẫm
Suy nghĩ vẩn vơ vào ngày cuối tuần về ngày cuối tuần
Mình chưa trải hết sự đời, chưa có dịp gặp để hiểu một chút gì đó về giới siêu giàu nên cũng thật khó để đưa ra một nhận định [...]
Th3