“To regret one’s own experiences is to arrest one’s own development. To deny one’s own experiences is to put a lie into the lips of one’s own life. It is no less than a denial of the soul.” – Oscar Wilde

Hối tiếc những trải nghiệm cũng giống như giam cầm sự phát triển của bản thân. Phủ nhận những cảm xúc cũng giống như tự đặt lên môi một lời nói dối về bản thân. Nó chẳng khác gì ruồng bỏ tâm hồn mình vậy” – Oscar Wilde


3 câu này thuộc một đoạn trong tác phẩm De Profundis, là tuyển tập thư học giả người Ireland viết cho người tình đồng tính của mình.

Trước đó trong cùng đoạn văn, Oscar Wilde đã nói về bi kịch bị giam trong nhà tù vì tội “đồng tính luyến ái”. Mọi người bắt đầu khuyên ông nên quên bản thân mình đi, quên cả việc mình đang trong tù nữa. Wilde cho đó là một lời khuyên có thể giết chết một con người bởi nếu ông làm vậy chẳng khác nào tự thừa nhận những nỗi nhục xã hội đang gán lên ông. Wilde không nghe họ bởi ông đang sống với tâm hồn của một người hoàn toàn tự do.

Ông vẫn cảm nhận được cái đẹp của mặt trời, của mặt trăng, sự biến chuyển của mùa màng, âm thanh của ban ngày và sự tĩnh lặng của ban đêm, tiếng mưa qua các kẽ lá, sương sớm trên ngọn cỏ khiến màu nó bạc hơn. Vậy tại sao ông phải phủ nhận sự tồn tại của mình? Ông vẫn đang sống hoàn toàn trọn vẹn nhờ tâm hồn tự do, sao phải để mấy cái song sắt cướp đi sự tự do ấy? Sao phải hối tiếc những trải nghiệm ấy?

> Hãy kết nối với mình qua các mạng xã hội tại địa chỉ hashtag #conhinhconchu! Rất vui được chia sẻ cùng mọi người!

Bài viết nổi bậtXem thêm

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

DMCA.com Protection Status