Hôm qua, trong giây phút ông cháu nằm với nhau. Ông ho lên vài tiếng vào rồi thì thầm: “Các cháu chăm sóc ông, ông chết đi rồi ông phù hộ cho các cháu.”

Một ông rất lạ khi nói câu đó, bởi xưa nay ngoài tôn thờ Đảng, cụ Hồ, còn có một dòng tư tưởng mạnh mẽ chạy trong ông: Lên án, bài trừ mê tín, dị đoan.

Do vậy, trên bàn thờ, ông chỉ để di ảnh của bà, và Cụ Hồ, Cụ Giáp, Cụ Trường Chinh, chứ không bao giờ thắp một nén hương. Hễ ai đốt hương hay vàng mã ông lại mắng mê tín và phí phạm. Ông không tin vào ma quỷ, bởi ông làm quản trang mấy chục năm, ngủ ngoài nghĩa địa bao đêm, nhưng chưa bao giờ thần hồn nát thần tính (chắc bởi ma quỷ cũng khuất phục cái tư tưởng bài mê tín của ông).

Thế nên, ắt hẳn, ông không bao giờ chịu tin vào chuyện “thế giới bên kia”. Nhưng hôm qua thì có. Hoặc ông vẫn chưa tin nhưng lời hứa của ông hàm chứa nhiều hơn thế. Đó là sự trân trọng, sự cảm khích khi được đón nhận sự quan tâm của những đứa cháu.

Hay cũng có thể là, khi người ta cận kề cái chết, người ta lại có niềm tin và mong ước có một thế giới bên kia để mình vẫn có thể nhìn thấy những người xưa, để mình đoàn tụ với những người xưa?

Tôi không chắc nữa. Nhưng dù câu trả lời có là gì thì tôi vẫn luôn cố gắng dành mọi giây phút mình có để quan tâm ông. Mong ông chóng khỏe!

Rồi ai cũng sẽ tin vào sự sống ở bên kia? – – 2022/02/25

>>> Kết nối với mình qua hashtag #Conhinhconchu trên các mạng xã hội nhé!

Bài viết nổi bậtXem thêm

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

DMCA.com Protection Status