Khi bà mất vào đầu tháng 9 năm ngoái, tôi đã nghĩ bài hát Wake me up when September ends (Đánh thức tôi khi tháng 9 qua đi) hợp với mình nhưng tháng 10 tới và giờ là năm mới tới nó đã chứng minh là không.

Những hoài niệm còn vương vấn khiến tôi nửa vui, nửa tiếc nuối, nhưng dẫu sao điều quan trọng nhất là tôi thấy may mắn vì lưu giữ được nhiều khoảnh khắc với bà. Khi nói chuyện cùng một người bạn Philippines kể về người bà thân yêu của cô ấy mất năm 2016, chỉ vài ngày sau khi cô tốt nghiệp đại học, và giờ thì cô chẳng còn ký ức nào về bà nữa, thì tôi lại thêm trân trọng những gì có thể lưu lại về bà nội mình.

Tay bà nắm lấy tay tôi

Một trong những tấm hình tôi yêu thích nhất chính là chiếc ảnh chụp tay bà đang sờ lấy tay tôi như thứ gì đó quý giá lắm. Tấm hình chỉ chụp tay thôi nhưng tình cảm thì còn truyền từ cả con mắt, không một lời.

Nó được chụp dịp Tết năm ngoái. Nhanh lắm, hồi đó bà còn khoẻ, thậm chí hơn nửa năm sau đó cũng vẫn còn khoẻ, thế mà chẳng lâu sau đã lại về với các cụ.

Chắc ông nội cũng nhớ được cãi nhau với bà lắm rồi. Còn tôi thì bắt đầu hiểu vì sao nhiều người tin về ma quỷ hay hậu kiếp đến thế: Vì ai cũng mong được gặp lại người thân đã khuất của mình.

Hà Nội, 2021/2/10 (29 Tết Tân Sửu)

>>> Hãy kết nối với mình qua các mạng xã hội tại địa chỉ hashtag #conhinhconchu #chcc! Rất vui được chia sẻ cùng mọi người!

Bài viết nổi bậtXem thêm

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

DMCA.com Protection Status